Ăn Nhậu Sài Gòn

Đây là trang web ăn chơi dành cho các member thích ăn chơi tại Sài Gòn.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nỗi buồn của gái "bán hoa"

Go down 
Tác giảThông điệp
ADMIN
Admin
ADMIN


Tổng số bài gửi : 103
Join date : 21/12/2010
Age : 39
Đến từ : Nhà Bè District

Nỗi buồn của gái "bán hoa" Empty
Bài gửiTiêu đề: Nỗi buồn của gái "bán hoa"   Nỗi buồn của gái "bán hoa" Icon_minitimeWed Dec 22, 2010 3:55 pm

Sau những phút giây mê mỏi, em lặng lẽ cầm những tờ tiền khách hàng chìa ra trước mặt, rồi co mình đếm từng bước chân khách đi thật xa…

Màn đêm buông xuống, em lại một mình lang thang trên phố, đôi mắt mỏi mệt nhìn dòng người và xe cộ hối hả ngược xuôi. Cuộc sống đông đúc quá! Em tự hỏi lòng mình: “Bao nhiêu con người kia, ai là người đang hạnh phúc, ai là kẻ đang khổ đau?”. Ngày xưa, mẹ em vẫn thường nói: "Con người muốn sống trên đời đều phải chịu khổ đau, chẳng ai hưởng hạnh phúc được suốt một đời…”. Câu nói ấy sao mà đúng với cuộc đời bất hạnh của em đến thế. Hai mươi ba tuổi đời, em đã thấm thía những giọt nước mắt tủi hờn và cả nỗi ê chề cơ cực của cái kiếp người mà xã hội vẫn khinh khi gọi tên: gái bán hoa.

Năm em mười lăm tuổi, người mẹ sinh ra em đã từ giã cõi đời vì căn bệnh ung thư phổi. Ngôi nhà nhỏ giữa vùng quê tĩnh lặng càng trở nên hiu quạnh hơn. Sau đám tang, cha em tiếp tục mải mê với những chuyến làm ăn xa, có khi cả tháng mới ghé qua nhà một hai ngày, rồi vội vã bỏ lại chiếc phong bì trắng cho đứa con gái nhỏ cùng mấy câu dặn dò qua loa.

Nỗi buồn của gái "bán hoa" 1286852043gaibanhoa2
Đàn ông tìm đến em rất nhiều, toàn những người xa lạ và đủ mọi lứa tuổi (Ảnh minh họa)

Em là một con bé ngang bướng và lì lợm. Có lẽ chính vì thế mà trong ngôi nhà vắng bóng cha mẹ, em vẫn tự lo liệu cuộc sống của mình một cách tạm ổn. Tạm ổn, với em lúc ấy là ngày ba bữa cơm lặng lẽ bên chiếc bàn ăn cũ, tới trường vào mỗi sáng và trở về nhà ngủ mỗi đêm. Nhưng cuộc sống tẻ nhạt và cô đơn ấy khiến em không chịu đựng được lâu. Em nhanh chóng bị hút vào những lời mời gọi rủ rê của đám bạn hư. Ban đầu là những ngày dài tụ tập ở quán net chơi game, sau đó là những buổi “cúp tiết” lê la ở quán xá, đường phố, rồi nhà nghỉ… toàn những cuộc vui bạt mạng, gấp gáp, vô lo và vô biên.

Nỗi buồn của gái "bán hoa" 1286852043gaibanhoa1
Giữa chốn đông vui tấp nập này em lại đi tìm một người đàn ông xa lạ... (Ảnh minh họa)


Có lẽ em có duyên nên từ ngày ra đời đến giờ em chưa bao giờ phải đói khát hay thiếu đồ đẹp ăn diện. Đàn ông tìm đến em rất nhiều, toàn những người xa lạ và đủ mọi lứa tuổi. Họ cần em trong những cuộc vui xác thịt và em bằng lòng hiến thân cho những ham muốn nhục dục. Sau những phút giây mê mỏi, em lặng lẽ cầm những tờ tiền khách hàng chìa ra trước mặt, rồi co mình đếm từng bước chân khách đi thật xa…

Đã có lần, một người đàn ông đáng tuổi bố em ngã giá sau một đêm được em phục vụ tận tình: "Cưng cho anh xin số. Làm bồ nhí anh nhé, anh sẽ nuôi cưng…". Em mỉm cười ứa nước mắt. Con người em xem ra cũng hạnh phúc vì được đàn ông quan tâm rất nhiều?!

Đêm Thủ đô vẫn náo nhiệt, lung linh. Giữa chốn đông vui tấp nập này em lại đi tìm một người đàn ông xa lạ. Và đêm nay, cũng như bao đêm đã qua của em, là một đêm sâu thẳm…
(theo 24h)>
Về Đầu Trang Go down
https://annhausaigon.forumvi.com
 
Nỗi buồn của gái "bán hoa"
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ăn Nhậu Sài Gòn :: GIẢI TRÍ - TIN TỨC :: VĂN - THƠ - TRUYỆN-
Chuyển đến